Không để mai tính nữa

Quyết ngay và quên đi, nay tính mai tính làm gì cho mệt.

- Thấy bảo mai xăng tăng giá, giờ ông có đi đổ xăng với tôi không?

- Mai tăng để mai tính.

- Ông lúc nào cũng mai dài hơn thuổng. Nào đi, ngay và luôn!

- Nắng thế này đi làm vại bia thì được, chứ nói thật với ông là tôi bán xe rồi, không có nhu cầu xăng nữa.

- Vậy sao, cần tiền làm gì mà bán xe?

- Mua vàng.

- Á à, ông tính kỹ chưa? Vàng bây giờ không lướt được đâu!

- Tôi không lướt. Tôi mua vàng và cất đi, coi như quên.

- Ờ, vậy cũng ổn, khỏi phải nay tính mai tính làm gì cho mệt. Nom ông khù khờ vậy là có tầm nhìn ra phết. Nói ông đừng giận, cũng phải khù khờ một chút mới dám quên đi để tích vàng, chứ bốc đồng như tôi chả để dành được cái gì. Đấy ông xem, sắp nghỉ hưu rồi mà tôi có mỗi căn hộ bé con khác gì nhà ở xã hội…

- Tôi mà là ông nếu được giá tôi bán căn hộ ấy đi để mua vàng.

- Ôm vàng ra đê à?

- Đê bây giờ chả còn chỗ. Nhưng ông còn cái ôtô mà ông gọi là “thần thánh” đó. Vợ con ở quê ông trông nhà làm gì? Rong ruổi ăn nghỉ trên xe, lúc nào cầm tờ A4 thì về quê ở sướng hơn nhiều.

- Ông nói có lý, nhưng giờ đi uống bia đã, để mai tôi tính.

- Là ông mai dài hơn thuổng rồi nhé! Quyết ngay để tôi bảo thằng con tôi rao bán nhà cho ông, không để mai tính nữa.

- OK, một… hai… ba, duyệt!

Mic

Bình luận

    Chưa có bình luận