Đó là những con số cảnh báo rằng, đã đến lúc cần mạnh tay hơn nữa để xử lý nghiêm minh cái xấu.
Lần mưa to trước thì ngập cầu mới mở rộng, lần này lại ngập đường cao tốc. Nói chung là đụng đâu hư hỏng đó.
Những ai muốn người khác biết mình sáng chói thì người đó không phải là mặt trời.
Cái xấu phải ngăn chặn kịp thời vì nó lây lan rất nhanh, khi thành thói quen rồi rất khó bỏ.
Việc ráp lệch phách tới 3 ngàn bài thi là có tổ chức và cố tình làm với số lượng lớn để đánh bùn sang ao.
Trí, dũng, liêm bộc lộ ra từ lời lẽ. Gian manh, trí trá, dối trên lừa dưới cũng từ mồm mà luận ra.
Không chỉ ăn cắp tiền, chúng còn ăn cắp môi trường sống, ăn cắp niềm tin… Giờ phải đánh cho chừa cái tay ăn cắp.
Theo tôi, cán bộ kiểu ấy nên cho nghỉ. Dũng cảm tinh giản mới cải cách chế độ lương được.
Quản lý không sát thực tiễn tương tự như những thiên hà trong vũ trụ ngày một rời xa nhau.
Quyết ngay và quên đi, nay tính mai tính làm gì cho mệt.
Ngã tư lớn mà bị ùn tắc hàng ngàn xe cộ các loại thì hứng sét cả chùm.
Không nhiều vàng như bên ấy nhưng bố để lại cho các con nhiều thứ không tính được bằng vàng.
Con người ta hay phức tạp hóa những điều dễ hiểu, nếu khó không muốn hiểu thì thần bí hóa.
Cái nguy hại khôn lường của sai phạm mini là càng để lâu càng khó xử.
Hồi làm ở gara bên kia cầu tôi được thằng X nó truyền cho.
Nhiều trường hợp đưa tiền không phải để bịt miệng mà cũng chẳng phải là cảm ơn. Hay là nhận tiền cũng vậy, nhiều trường hợp vẫn nhận vẫn nói.
Con chó bé nhiều hôm tuột xích xổng ra, và con bé sủa thì con lớn sủa theo.
Một miếng giữa làng bằng một sàng xó bếp.
Củi to nhỏ vẫn đầy ra đó, bỏ lò càng sớm dân càng được nhờ.
Có lẽ họ đang nội soi và sẽ ló mặt ra thôi. Tự xử dù sao vẫn dễ chịu hơn bị xử.