Né tránh, thỏa hiệp với tham nhũng là nguy hiểm hơn tham nhũng, vì nó làm cho tham nhũng phổ biến, lây lan nhanh như dịch bệnh.
Những người đào tạo, cấp bằng cử nhân, tiến sĩ mà làm như vậy thì đó là nhân cách giả.
Ngoài hình phạt cần xây dựng văn hóa khinh bỉ bọn tham nhũng, tạo áp lực xã hội mạnh mẽ hơn trong trận chiến không thể khoan nhượng này.
Do nhà quản lý có lường trước được diễn biến tình hình hay không, tức là do trình độ, ý thức của con người chứ đừng đổ tại hoàn cảnh, điều kiện.
Cần vận động, linh hoạt ứng phó để kiến tạo cái tĩnh trong trạng thái cân bằng mới, để chế ngự cái động của thế giới thay đổi khó lường này.
Phá rừng làm giàu cho những nhóm lợi ích, rễ cây và rác biến thành ô-tô cho họ, nhưng tất cả chúng ta phải trả giá.
Làm ăn đâu có phân biệt trẻ già, vấn đề là phải có thông tin.
Thích nhất là được cấp nhiều màu biển.
Hà Nội hiện có hơn 700 cây sưa đỏ trồng rải rác ở nhiều tuyến phố, cứ phải bọc sắt thế này không chỉ mất mỹ quan mà nhìn vào còn thấy biểu hiện kém văn minh.
Tiền ít phải ưu tiên cho nhu cầu thiết yếu. Từ giờ đến hết năm, mọi người nên tập trung vào chuyên môn, làm tốt rồi chơi mới vui.
Những kẻ tham nhũng ăn không từ thứ gì cần phải bêu tên tuổi, tội trạng rành mạch.
Nếu để xảy ra thất thoát, tham nhũng, hối lộ trong phạm vi quản lý thì người đứng đầu cơ quan, đơn vị hay địa phương đó phải bị xử lý trách nhiệm.
Con cháu đã buộc chúng ta phải thay đổi, không thể bảo thủ, tụt hậu được. Hãy để chúng tự khẳng định bằng khả năng của bản thân.
Người phạm pháp buộc phải đối mặt với pháp luật, không ai trốn tránh được.
Mong là dịch không quay lại, bởi còn nhiều thứ giặc khác cần cả cộng đồng, xã hội chung sức đồng lòng chống đỡ và diệt trừ.
Thí điểm, thử nghiệm ít thôi. Nên làm cái gì ra cái đó, vừa tầm, và dám chịu trách nhiệm về quyết định của mình.
Rõ ràng đó là hành vi chiếm dụng công sản.
Không biết lo toan tính toán để có dự trữ khác gì 'trốn dịch'?
Chủ tịch thành phố làm được việc đó nhân dân sẽ dựng tượng đài.
Thật, có thứ quí hơn vàng mà mình vô tâm không nhận ra.