Cả cuộc bầu cử quốc hội ở Ấn Độ lẫn cuộc bầu cử tổng thống và quốc hội ở Indonesia đều được liệt vào diện những cuộc bầu cử quy mô lớn nhất trên thế giới. Ở cả hai nơi, những cá nhân và đảng phái chính trị cầm quyền đều muốn được tái đắc cử, thủ tướng Narendra Modi ở Ấn Độ và tổng thống Joko Widodo ở Indonesia. Ở cả hai nơi, sự lựa chọn của cử tri đều chẳng dễ dàng gì.
Khi lên cầm quyền cách đây 5 năm, cả ông Modi lẫn ông Widodo đều cam kết mở ra thời kỳ mới cho Ấn Độ và Indonesia. Ở vào thời điểm cuối nhiệm kỳ cầm quyền đầu tiên của họ có thể thấy cả hai đều đã đạt được không ít thành tựu cầm quyền quan trọng nhưng chưa thể nói được là đã mở ra thời kỳ mới cho hai nước này như họ cam kết. Cho nên không có gì là ngạc nhiên khi có bộ phận cử tri đã bỏ phiếu cho họ cách đây 5 năm hiện trong tâm trạng thất vọng. Vì thế, cả hai người này đều khó có thể lặp lại được kết quả bầu cử đã giành về được ở lần bầu cử trước.
Dù vậy, nhiều khả năng phe cánh chính trị của họ vẫn tiếp tục cầm quyền. Lý do ở chỗ những đối thủ chính trị của họ trong lần bầu cử này vẫn là những đối thủ chính trị đã thua họ ở lần bầu cử trước mà cương lĩnh tranh cử của các đối thủ chính trị ấy gần như không hề khác biệt gì trước. Những người này đã không có lợi thế đặc biệt của phía cầm quyền trong vận động tranh cử lại không có được trong cương lĩnh tranh cử những sự lựa chọn thay thế chính sách của phía bên kia có khả năng thuyết phục cử tri. Cho nên cử tri ở cả hai nơi dù không còn tin tưởng ông Modi và ông Widodo như trước nhưng chưa thật tin những đối thủ chính trị của ông Modi và ông Widodo. Họ thật sự không có nhiều sự lựa chọn.
Bởi vậy, kết quả kiểm phiếu lần bầu cử này ở hai nơi dẫu khác lần trước như thế nào thì chuyện cầm quyền vẫn không thay đổi và người cũ sẽ vẫn tiếp tục cầm quyền.