Những bông hoa còn đang ủ hương đêm. Cánh hoa hé mở, mềm mại, tinh khiết. Đợi trời sáng hẳn, bà lụm cụm ra vườn, cầm theo chiếc kéo nhỏ. Cắt sớm quá hoa vẫn còn đang ngủ, mà muộn thì cây xót. Bà thì thầm với chúng, khẽ chạm vào chúng như thể đánh thức. Rồi bà lựa những bông đã nở, nhẹ nhàng cắt cả lá cả cuống hoa, với một thái độ mềm mỏng ngụ ý lời hàm ơn. Mấy bông hồng trắng, bông mẫu đơn, cúc vạn thọ, chùm hoa ngâu… Bà nhẹ nhàng đặt chúng vào lòng chiếc rá tre, rảy thêm chút nước mưa, sau đó xếp từng bông hoa vừa kín chiếc đĩa men cổ. Trên ban thờ cành đào bích đang hé nở. Đĩa hoa tươi như thu gom lại sắc riêng, trong hương trầm ngan ngát.
Sắp một đĩa hoa để thắp hương tổ tiên vào ngày lễ ngày Tết, ngày rằm mùng một hàng tháng – đó là công việc mà bà đã làm bao nhiêu năm nay. Một công việc nhẹ nhàng, được bà tiến hành với sự cẩn trọng. Điều ấy thể hiện qua phong thái của bà. Trước khi cắt hoa bao giờ bà cũng chải tóc vấn khăn, quần áo gọn gàng, đôi bàn tay sạch sẽ. Dù trong lòng đang có điều bận rộn nghĩ suy thì người cũng nén lại, giữ cho gương mặt nhẹ nhõm. Cách bà đối diện với những bông hoa, cách người đặt đĩa hoa lên ban thờ và châm hương.. các động tác đều từ tốn, tỉ mỉ, khẽ khàng, trong một không gian quen thuộc, thanh tịnh.
Tôi đã quan sát bà nhiều lần như vậy, và lần nào cũng nhận thấy sự hoan hỷ, niềm biết ơn ánh lên qua đôi mắt bà, hàm ẩn ở cả đôi bàn tay đã nhăn nheo run rẩy. Dù sau này bác cả đã sắm hai lọ lục bình để ở hai bên ban thờ, và tuần rằm mùng một nào bác cũng mua hoa cắm đủ hai lọ, nhưng bà không cho phép thiếu vắng đĩa hoa vườn. Vì thế, ngay cả những ngày bà bệnh, bác cả sẽ làm công việc đó thay bà, ngắt hoa và chăm sóc cho những khóm hoa.

***
Cũng phải nói thêm về khu vườn của bà. Ngoài các loài cây ăn trái như chuối, mít, nhãn, na, không thể không nhắc tới những cây bưởi vừa cho hoa vừa cho trái. Bà còn trồng thêm một cây thị, hai cây ngọc lan, một cây hoàng lan. Những thân cau thẳng tắp và hàng trầu mướt xanh cũng là điểm nổi bật của khu vườn. Cây hồng bạch lâu năm thường bật nở cả trăm bông mỗi khi mùa xuân đến. Khóm hồng nhung với những cánh hoa mịn màng như lụa. Chậu sống đời luôn cứng cáp, tươi roi rói. Luống hoa huệ dịu dàng mềm mại bên hiên nhà. Hoa ngâu sắc trắng tinh khôi và thực sự lộng lẫy dưới ánh trăng khuya. Rồi mẫu đơn, trà mi, hải đường cùng nhiều loài cúc… Tất cả đều là những loài có hương thơm dịu nhẹ. Bốn mùa, cây và hoa trong vườn bà thay nhau đâm chồi, nảy lộc, kết nụ, nở hoa, thành quả. Bốn mùa, bà cần mẫn như con ong làm mật, quấn quýt với mảnh vườn. Cây lá tầng tầng lớp lớp bên nhau, chở che nhau qua mùa mưa bão, tiết đông lạnh và luôn đợi chờ bà đến hái. Hàng xóm đến xin hoa về thắp hương, bà vui vẻ đồng ý nhưng phải chính bà đi lấy. Bà cũng không cho con cháu ngắt hoa cắm bừa bãi. Những bông hoa chỉ có thể bền lâu khi được ở trên cành.
Sau ngày bà mất, bác cả đã không bán khu vườn như dự định. Bác ở lại, chăm cho những cây ăn trái, hàng cau, giàn trầu, khóm hoa. Và cũng giống như bà, vào các ngày rằm mùng một, ngày lễ ngày Tết, bác lại khẽ khàng đặt một đĩa hoa lên ban thờ, thêm một đĩa nữa, nhỏ hơn, trước di ảnh bà.
Bà không đi xa. Bà đã hóa thân vào đất đai xứ sở, vào cỏ cây hoa trái trong khu vườn thơm thảo, để hàng ngày ở bên con cháu, trong mùi hương thanh khiết đâu đây.